Tôi mê đọc sách, thể loại nào cũng đọc.
Hoài niệm thời mới lớn của tôi chính là những giây phút tung tăng vào
phòng đọc sách với Ba, chọn lựa rồi ngồi đọc mê say, đến khi con gà
nhảy ra từ cái đồng hồ treo tường “ Cúc..cù cu “ là tôi biết ,9g tối, dù
chưa đọc xong, cũng phải gấp sách, làm dấu trang rồi rời phòng , đi
ngủ.
Cuốn sách cuối cùng tôi đọc, trong căn phòng thân yêu ấy, bên người đàn
ông yêu thương tôi nhất, là cuốn" East Wind West Wind "(Gió Đông gió
tây) của nhà văn nữ Pearl S. Buck .
Trong trí óc non nớt của tôi lúc bấy giờ,giải Nobel văn học hay giải
Pulitzer của Bà không làm tôi quan tâm bằng việc một người phương Tây
như Bà mà lại có sự thông cảm sâu sắc với nhiều vấn đề xã hội đến như
vậy, tất cả các tác phẩm của Bà đều thể hiện sự giao thoa của 2 nền văn
hóa Đông – Tây , ngay cả từ tiêu đề
Nhân vật chính của truyện là Quế Lan, cô gái xinh đẹp sống trong bốn bức
tường của lễ giáo phong kiến, cô đã được dạy những điều chỉ để làm vui
lòng chồng và gia đình chồng, từ việc bó chân đến "Đàn bà con gái phải
im lặng như hoa trước đàn ông con trai và phải đúng lúc và kịp thời lui
vào nhà trong để che giấu những xúc động vui buồn của mình."
Trớ trêu thay, người chồng sắp cưới của Quế Lan lại là bác sĩ, có nhiều
năm ở nước ngoài, nên dù cô rất cố gắng , chồng của cô “chỉ nhếch mép
vài câu rồi thôi, chỉ liếc mắt thoáng nhìn tôi thôi, dù tôi có mặc áo
lụa đào và giắt trâm ngọc lên mái tóc mới chải chăng nữa.”
Chỉ đến khi cô đống ý tháo lớp băng quấn chân với lời nức nở “"Không, em
chỉ làm như vầy là vì mình mà thôi, em muốn thành người đàn bà tân tiến
cho vừa ý mình” thì tình yêu bắt đầu đến , để rồi “Ai hiểu được mãnh
lực ấy nơi một người đàn ông và một thiếu nữ? Câu chuyện bắt đầu bằng
một sự tình cờ : đôi mắt gặp nhau, ánh mắt rụt rè nán lại với nhau và
đột nhiên bốc lửa, trở thành trân trối, cuồng nhiệt. Bàn tay chạm vào
nhau và vội vàng rụt lại, đoạn hai con tim choàng lấy nhau .Thời gian ấy
tôi sống trong niềm vui tràn ngập. Lời lẽ tôi nói giờ đây là những lời
lẽ tươi hồng. Ngày cuối cùng tháng một, tôi biết chắc rằng đến mùa gặt
lúa, tôi sẽ hạ sanh con tôi ."
Câu chuyện còn xoay quanh các nhân vật khác, từ người anh trai chấp nhận
bỏ thừa kế để yêu người phụ nữ ”ngoại quốc man di mọi rợ”, từ người mẹ
kiên quyết giữ lại những thói quen tập tục cổ hủ, lỗi thời đên các bà
thiếp chỉ biết tranh nhau ngôi chánh thất.
"Gió Đông gió Tây "không hẳn là tuyệt tác so với các tác phẩm khác của
Pearl S Buck, nhưng tôi đọc lại rất nhiều lần, lần nào cũng vậy ,khi gấp
sách lại, tôi đều nén lòng không để rơi nước mắt khi nhớ ánh nhìn vừa
âu yếm vừa nghiêm khắc cuả Ba tôi những khi tôi cố nấn ná lại để xem
thêm vài trang sách ,xen lẫn tâm trạng khó tả khi nhận ra đ hạnh phúc
của người phụ nữ, không chỉ là tìm được người đồng cảm, mà còn là người
đủ “năng lực” khiến cho phải nức nở mà rằng “ không, em chỉ làm như vầy
là vì mình mà thôi “ hi..
Xin trân trọng giới thiệu "Gió Đông Gió Tây" đến các anh chị em blogtv,
đọc cho đỡ buồn, để vững tin rằng, trên thế gian này, có tình yêu đủ
khiến cho hai nền văn hóa hòa nhập với nhau với suy nghĩ " cứ cổ hủ mãi
không chịu hòa nhập thì không phát triển được mà quá bài xích cái cũ thì
làm sao mà gìn giữ được giá trị văn hóa truyền thống?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét