“ Tội nghiệp thằng bé nhớ thương mãi quê nhà, giàn thiên lý
đã xa, đã rời xa..”
Giai điệu da diết của bài ” Giàn thiên lý đã xa “ (lời Việt
của NS Phạm Duy dịch từ bản tiếng Pháp – Chèvrefeuille Que Tu Es Loin ) thấm đẫm
hồn tôi từ thuở bé. Trong suy nghĩ bấy giờ, tôi cứ cho rằng Hoa thiên lý là một
kỳ hoa dị thảo mới có sức lay động hồn người như vậy.
Lớn lên, hoc Văn, tôi còn biết loài kỳ hoa dị thảo ấy cũng
có ở quê nhà, hiển hiện ở những câu thơ mà tôi quên tên tác giả :
“Nhà tôi ở cuối chân đồi,
Có giàn Thiên lý, có người tôi thương”
“Nhà nàng có cái giậu thưa,
Có giàn Thiên Lý đong đưa hoa vàng .”
Cho đến môt ngày, dì Tư ở quê lên, quà quê là rổ đầy những
chùm hoa be bé, xanh xanh, hương nhè nhẹ
- Bông thiên lý đó cô, xào thịt bò hay nấu canh ,ngon lắm.
Ôi mèn ơi, kỳ hoa dị thảo của tôi, cả vòm trời lãng mạn của
tôi, giờ…xào thịt bò !
Bữa cơm trưa hôm ấy,má tôi múc 1 chén canh đầy cho ba
- Bông Lý chị tư đem lên, mình ăn đi, cho mát
Và “ mình” ăn thiệt, ăn hết chén, dù ngày thường “mình” rất
kén ăn.
Có điều gì đó mà tôi mơ hồ cảm nhận được, sự ân cần của má,
sự hài lòng , cảm động của ba, xuất phát từ những bông thiên lý mộc mạc,đời thường
Tôi yêu hoa thiên lý nhiều hơn trước, kể tù hôm ấy. Yêu đến
độ thi tốt nghiệp , bên cạnh đề tài ‘ Cracking ankan” cho môn hóa, tôi đã ko do
dự chọn “ Hoa thiên lý- giải phẫu hình thái và ứng dụng “, ngày ấy ko có làm luận
án, chỉ thi lý thuyết và chọn đề tài thi vấn đáp
Sau khi vặn hỏi tôi quanh kiến thức ,thầy Tân đã buông 1 câu
:
- Em từng ăn canh thiên lý
- Dạ chưa . ( tôi than thầm vì cái tội thiệt thà của mình)
- Em từng nấu canh thiên lý cho người thân ?
- Dạ cũng chưa (muốn khóc, tiêu thiệt rồi)
- Vậy sao em chọn đề tài này ?
- Da, vì “nó” nhắc lại kỷ niệm …
Thầy ban cho tôi nụ cười ý nhị , sự thật là vậy, dù không phải
loài hoa quý, ngạt ngào sắc hương, nhưng hoa Thiên Lý gắn liền với hình ảnh quê
nhà, với những người thân yêu đủ để mỗi khi nâng những chùm hoa be bé, hương
nhè nhẹ, ta lại bồi hồi vì bao hoài niệm kéo về
“Tội nghiệp thằng bé nhớ thương mãi quê nhà.., giàn thiên lý
đã xa tít mù khơi..”
ôi chao là nhớ, thiên lý ơi….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét