Cái thố thủy tinh to được mang ra, chứa đầy sương sa, hột lựu,
hột é, bánh lọt cùng những viên đá nhỏ lửng lơ, nhỏ Hải Vân hướng về phía cô ngồi
, nói to “ Em lấy cho chị 1 ly nha, chị ăn đá ko ?” Tiếng cười vang lên vì câu
hỏi “ Chị ăn đá ko ?” làm cô bừng tỉnh.
Thì ra cô vùa mơ…
Các nhà khoa học đã giải mã giấc mơ chỉ là những thước phim
quay lại thực tế đã diễn ra, cô hiểu điều này khi mơ thấy đang vui bên đồng
nghiệp, cả các thứ bánh lọt, hột é chui
vào giấc mơ có lẽ là hình ảnh cô từng thấy ở xe hàng rong trước cổng trường
Tiếc thầm, phải chi “ăn đá” xong hãy tỉnh dậy, nhưng 4g sáng
rồi, dậy luôn thôi, dù cô thèm ngủ vô cùng
Khật khà khật khừ làm những việc quen thuộc đầu ngày, nấu
cháo cho má, pha trà cúng ba , chạy lên xuống các bậc cầu thang 20 lần thay cho
việc tập gym, yoga chỉ dành cho người rảnh rỗi..bao giò cũng vậy, cứ 5g sáng là
xong .
Cô lại khẽ khàng lên sân thương, phải khẽ khàng ko thì bọn
chim sâu, chim sẻ nghe động lại bay tóe lên, bỏ lại những hạt đậu xanh, hạt gạo
cô rải sẳn cho chúng
Có bao nhiêu việc như vậy, ngày mỗi ngày tiếp diễn, cô đang
sống cuộc sống mà theo bạn bè đồng niên thường than thở “ Chán quá, 1 ngày như
mọi ngày “
Nhung ngẫm lại xem, một ngày nào như mọi ngày cũng mảng xanh góc nhà ngày nào còn
chồi nụ, giò đã ra hoa , cũng vẫn giấc mơ, nỗi nhớ đến từng đêm nhưng chắc chắn
rằng giấc mơ, nỗi nhớ đêm nay khác hẳn đêm qua và càng khác luôn đêm tới
Cho nên , dù sống cuộc đòi như thế nào đi nữa, sự sống quanh
ta vẫn tiếp diễn và 1 ngày đâu như mọi ngày, phải không ạ ?