Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2019

EM MUÔN GIANG TAY GIỮA TRỜI MÀ HÉT

Ngày..tháng..năm..
Gia đình nó hổng có quê,nên đôi lúc nó thèm có quê, để về lúc hè, tắm sống, câu cá, trèo cây hái trái..
Ngày..tháng...năm..
Khi ba nó mất, đột ngột, nhớ lời Ba nói khi đề cập đến những người tự thiêu " nóng lắm, chịu sao nỗi", Má cùng chị em nó mua 1 mảnh đất nhỏ tại nghĩa trang Bình Hưng Hòa, xây dựng như 1 ngôi nhà nhỏ, có hàng rào, có hoa, có mái che , nhờ chị Tám, người dân gần đó mỗi ngày vào chăm sóc, quét dọn
Từ khi đó, mỗi khi có việc buồn ko thể nói cùng ai, nó chạy xe thẳng đến "nhà" của Ba, mở cổng, thắp nhang cho Ba, cho những ngôi mộ xung quanh rồi ngồi dựa vào thành mộ, lặng thầm khóc,lặng thầm suy nghĩ đến khi chiều buông vội, nó mới ra về với vẻ ngoài vô cùng bình thản .
Ngày..tháng..năm..
Chủ trương giải tỏa nghĩa trang , phải bốc mộ , phải làm đơn xin câp phép, phải liên hệ đội vệ sinh mội trường , giá bốc mộ 7 triệu,phải xem ngày, nhưng chủ đất hổng cho vào bốc mộ, họ bảo đất của tui, để tui làm, 40 triệu !
Tiền bạc , công sức chẳng là điều đáng lo ngại, nhưng nó thắt lòng vì phải đưa ba lên mặt đất, vào lò hỏa táng " nóng quá, chịu sao nỗi" phải ko Ba ?
Ngày..tháng..năm..
Dạo này nó hay mệt, nó hay khóc , nó hay quạu ,nó hay né tránh những buổi trò chuyện chị em trogn nhà, nó thấy mình bất lực, đất trời mênh mông mà 1 chỗ yên nghĩ cho ba an lòng , tìm ko ra, dù trên mạng có những ý kiến trái chiều như " hết giành đất người sống , giờ giành đất ngời chết ", như " xây nhà ở chỗ đó, ai mà dam ở", nó vẫn thấy hỏa táng khi chết là điều phù hợp, nhưng Ba ko thích, nó lại là đứa con gái luôn làm theo ý của Ba mà
Ngày..tháng..năm..
Vào FB, thấy bài viết chị năm treo ở tường nhà cùng tấm hình chị ghép và dòng chữ "Bùi Gia Tỷ Muội bọn mình, cố lên nhé"
Nó mềm lòng, lại khóc, nói chuyện với chị Ba qua skype, hai chị em cũng khóc
Đành , Ba của con ơi..

 Ba về với ánh Mặt Trời
Đổ cành Lẻ Bạn, sóng soài Mẫu Đơn
Đất bùn quyện lại,dỗi hờn
Lời kinh, tiếng mõ u buồn quanh đây
Ba về,em muốn giang tay
Giữa trời mà hét, đọa đày Ba vương
Nhưng đành, rũ khóc cô đơn..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét