Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2017

ĐẮNG !



" Vì Trăng là của ngân hà ,
Vì em là vợ người ta mất rồi "

Từ ngày giông bão đất trời
Ẩn mây, Trăng quyết quên lời hẹn xưa
Cánh chuồn vội bỏ giậu thưa
Lối về quên buổi nắng mưa mặc lòng
Đành thôi sáo sậu qua sông !
Đành thôi duyên phận lưu vong não nề!

Đôi lần hoang hoải cơn mê
Bóng câu ẩn, hiện, đi, về trong mơ
Để rồi duyên cũ - tình cờ
Để rồi phận cũ - chực chờ cách ngăn
Đùn nhau sai trái bao phần
Đành thôi lỗi ở trăm lần do ta !

Ừ thì
Trăng !
Cùa Ngân Hà
Ừ thì
Em !
Vợ người ta !
..Đắng lòng .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét