Thứ Tư, 2 tháng 5, 2018

" HOÀI QUÂN THUỘC THU DẠ ..."

Nhớ là trạng thái cảm xúc chỉ có ở con người, các loài sinh vật khác nếu có nhớ cũng chỉ là cái nhớ bản năng sinh tồn, như chim nhớ đường bay, Ong nhớ cách làm tổ..
Nhớ - ko chỉ là nỗi nhớ của tình yêu nam nữ, mà có nỗi nhớ quê hương, làng xóm, nhớ người sinh thành, nhớ những ngày thơ ấu
Nhờ- ko chỉ đến khi đã chia xa, mà nhớ đến khi đang hiện hữu, như đứng giữa Saigon,mà vẫn nhớ Saigon quay quắt.
Nhớ - có thể rất "ồn ào", mãnh liệt như
Anh nhớ tiếng, anh nhớ hình, anh nhớ ảnh
(Tương tư chiều- Xuân Diệu)
Nhưng nhớ - đôi khi đến rất nhẹ nhàng , bất chợt khi vô tình đi trong mưa chiều, đẫm trong nắng sớm , trong khí tròi mát lạnh của đêm thu, như
Hoài quân thuộc thu dạ,
Tản bộ vịnh lương thiên,
Không sơn tùng tử lạc,
U nhân ưng vị miên.
(Thu dạ ký khâu viên ngoại- Vi Ứng Vật)
Tạm hiểu ngu ngơ là :
Đêm thu khắc khoải nhớ người
Trời trong dạo buóc, ru hời nỗi đau
Núi đồi vắng, thông úa nhàu
Buồn sao cái ngủ nơi đâu chẳng về
Nhớ à, chỉ nên vu vơ, chỉ nên đôi khi thôi nhé

                                                              ( Họa sĩ Nguyễn Hiền )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét