Anh ạ, ngày xưa ở trên thượng giới
Ngọc Hoàng yêu tha thiết nàng Tiên
Cầm, kỳ, thi, họa nàng đều rất giỏi
Đã đẹp, lại ngoan, tính nết dịu hiền
Một hôm, Ngài ban cho Tiên vật lạ
Một quả cầu gồm hai nửa ghép nhau
Tách ra - mọi vật u sầu buồn bã
Ghép lại, lung linh đủ các sắc màu
Tiên ưa thích quá nói cười rạng rỡ
giữ kỹ bên mình chẳng dám ly thân
Nhưng một ngày,Tiên buông tay , sơ hở
Để quả cầu rơi " tọt" xuống dương trần
Mỗi nửa quả cầu rơi về hai lối
Nửa ở đồng bằng, nửa ở biển xanh
Cho đến chiều kia đất trời bão nổi
Nửa hóa thành em, nửa hóa ra anh
Nửa em - Cứ " lăn" hoài lăn miệt mãi
Kiên quyết bền lòng chẳng phút buông xuôi
Nửa anh - ở phương trời nào xa ngái ?
Biết bao giờ ta ghép lại thành đôi ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét