Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018

CHẠM KHẼ

Chạm khẽ ngày xưa : Chạm nhớ thương!
Hàng cây tỏa bóng mát ven đường,
Hiên nhà ngằn ngặt hương hoa Sứ
Áo trăng sân trường, quấn quýt vương.
Chạm khẽ tình xưa : Chạm nỗi đau !
Ơ hay , cứ ngỡ đã phai nhàu
Thềm xưa khắc khoải vầng trăng khuyết
Ngõ cựu hoang tàn, trắng cỏ lau.
Chạm khẽ thơ người : Chạm nỗi tôi,
Dòng sông ảo - thât cứ lở bồi
Thơ ư ? Mãi mãi là thơ nhé
Chạm khẽ thôi mà, nên khẽ thôi .

                                                       (hs. Son Phan Hong)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét