Thứ Hai, 23 tháng 4, 2018

FIVE HUNDRED MILES - NĂM TRĂM DẶM .


-        -  Cuối tuần này mày đi hả ?
-          Cô hỏi bạn, câu hỏi được lập lại nhiều lần và bạn, cũng trả lời nhiều lần
-          -ừa, book vé rồi.
-          Chợt bạn vỗ mạnh vào vai cô
-          - Mày nghe gì ko, 500 dặm !
-          Cô gật gù đầu, thay câu trả lời, ừ thì 500 dặm – Five Hundred Miles- bài hát gợi kỷ niệm của cô và bạn vang từ góc quán ( nỏ biết chủ quán đặt máy nơi nào)
-          Ngày xưa, hoc sinh học 2 ngoại ngữ, lớp cô là lớp có ngoại ngữ chính là Pháp văn, Anh văn là ngoại ngữ phụ
-          GS Anh văn là thầy Lâm, trẻ, năng nổ nhiệt tình nhưng ko làm cho lớp cô cảm thấy ngôn ngữ Anh là điều đáng quan tâm đến
-          Ngay giờ đầu, thầy đã bày màn giới thiệu để biết tên từng học sinh, cô ngồi đầu bàn nhất nên giới thiệu trước
-         - Dạ thưa thầy, em tên Ngọc
-          Thầy cười niềm nở
-          - Hé lồ Ngốc
-          Lớp cười cái rầm, rồi vang cái rầm tiếp theo khi nhỏ Bích Quân giới thiệu tên, thầy lại “ Hé lồ Quần “
-          Điều này khiến nhỏ Bích Loan ngồi sau cô vô cùng bấn loạn, nhỏ sợ đến lượt nhỏ , thầy sẽ “ Hế lồ Lòn”
-          Nhưng may, điều ấy ko xảy ra ..Những giờ sau, thầy vất vả , lớp cũng vất vả, quen rồi mà những on, đơ, troa, cát, giờ lại One, two, three,..nhiều đứa cứ đọc loạn lên “ thưa thầy  one, on , đơ , three..”Đến 1 ngày, thầy hổng dạy đếm chay nữa, thầy dạy hát – Five Hundred Miles-
Lord I’m one, Lord I’m two, Lord I’m three, Lord I’m four
I’m five, hundred  miles away from home.
Cả lớp nhăn nhó khổ sở hát theo như tụng kinh, thầy liền mắng
-         - Thầy biết các em xem Anh văn là phụ vì chỉ hệ số 1nhu7ng dù yêu Việt văn, Pháp văn đến đâu thì ta cũng nên học hỏi thêm nét văn hóa hay của ngôn ngữ khác chứ, cũng như bài hát này, nhịp điêu nhanh, nhưng ý nghĩa rất sâu, người ra đi lẫn người ở lại đều nhẩm bước, 100, 200 rồi 300 dặm ..khoảng cách càng lớncũng có nghĩa biệt ly càng rõ, hát lại theo thầy nào.
-          Hổng biết cả lớp đã thấm nhuần hay vì sợ thầy mà hát rất hung hồn “ A one hundred, a two hundred..away from home !”
Mãi đến bây giờ, cô cũng chẳng hình dung 500 dặm , quy đổi hơn 800km là bao xa, nhưng  cô biết khi bước đi, khi xa rời, sự chia xa, cách biệt đã hiện hiện rõ
Nhưng vẫn ko đau khổ cho bằng biệt ly đột ngột ập đến, để 1 sáng nào đó, ta ko nhận được tin tức người, nick mãi mãi ko sáng đèn trên trang hiển thị, để 1 chiều nào đó, “ hệ thống tạm dừng” khiến ta chơi vơi, hụt hẫng, làm sao ta biết “ đíh đến” hay thời hạn hoàn chỉnh để đếm , để chờ 1 ngày, 2 ngày ..
Mà 1 ngày, 2 ngày xa “ hệ thống” đó có tương đương với 100, 200 hay 500 đặm ko nhỉ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét