Trúc Nguyệt- là truyện ngắn của tác giả Nguyễn Chu Nhạc .
Nội dung truyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa ảo mộng và thực
tế, về nhân vật chính là cậu bé Đạo Tái, vốn thông minh đỉnh ngộ nhưng
hình dạng dị thường.
Trong khi cha của cậu “ nhìn tướng mạo con mình thì mừng rỡ vì nét dị
thường đó báo hiệu sự xuất chúng sau này “ thì mẹ cậu lại “ lo lắng cho
việc dựng vợ, sinh con đẻ cái về sau”.
Đến năm 15 tuổi, cha mẹ cậu dạm hỏi nhiều đám nhưng bất thành, Đạo Tái
ko buồn phần vì cậu nghĩ “ nhà gái tầm thường, ko thấy được vẻ đẹp trí
tuệ ẩn giấu bên trong”, phần vì cậu đã để ý đến cô Mơ, con thầy đồ ,
“hơn cậu hai tuổi, sắc nước, phổng phao nõn nà, hơn đứt hẳn đám con gái
trong vùng. Thêm nữa, cô có đôi mắt lá răm đen láy, lúng liếng như hút
hồn người ta, mỗi bước đi, mỗi cử chỉ, đôi trái đào tơ căng mẩy như quẫy
trong yếm thắm.”
Nhưng oái ăm thay, cũng như những người con gái khác cô Mơ cự tuyệt vì
trót xiêu lòng trước chàng kép hát “dẻo mỏ”, cố nén đau buồn, Đạo Tái
cố công dùi mài kinh sử, khoa thi năm ấy, danh vị Trạng Nguyên xướng tên
Đạo Tái
Ngày bái tổ vinh quy, giữa cảnh từng bừng , hồ hởi đón Trạng Nguyên ,
Đạo Tái vẫn chạnh nhớ đến Mơ và thầm ước “ võng nàng theo sau’, Quả
thật, tình yêu có những điều khó ai giải thích nổi
Sau cùng, chàng ngộ ra “nếu có lấy được vợ, rồi suốt đời, chàng cũng
chỉ sống với hình bóng cô Mơ trong tâm tưởng. Và còn bởi, chàng không
chiến thắng nổi hình hài của chính mình. Vậy thì chỉ còn cách sống một
cuộc đời khác người thường, xa lánh bụi trần mà thôi?!...
Thế là Đạo Tái của chúng ta “quyết định từ bỏ chốn quan trường và cuộc
đời trần tục, xuất gia đầu Phật.”và trở thành “vị tổ thứ ba của Thiền
phái Trúc Lâm “, xưng là Huyền Quang sư tổ
Cho đến ngày, Huyền Quang cứu chữa cho 1 con bệnh, cũng như những con
bệnh khác , “nông dân nghèo khó, bất kể gì mưa nắng, gió bão, làm lụng
quần quật quanh năm, ăn uống chỉ quanh quẩn rau dưa, tương cà, lại chẳng
mấy chú tâm đến việc dưỡng sinh, gặp cơ địa bất lợi là đổ bệnh ngay. “
Người bệnh có cô chị gái “khá sắc nước.,Đôi mắt cô gái đen láy, sâu
thẳm, ẩn chứa sự quyết liệt.” Có phải vì nét nữ tính của cô hay vì cô là
người duy nhất ko màng đến nét ngoại hình kỳ dị, khác thường, đã khiên
cho sư tổ “thấy lòng mình chộn rộn, cứ như đang chờ đợi một cái gì đấy,
là lạ…”
Đêm ấy, Sư Huyền Quang nằm mộng, thấy mình tái ngộ với cô Mơ, cuộc trò
chuyện trong mơ ấy đã khiến cho sư ngộ ra nhiều điều “Cái đáng sợ nhất
là bản ngã, thì ông đã vượt qua rồi. Tiếng để đời ư? Rồi một ngày kia
người đời sẽ hiểu. Chân lý có con đường riêng của mình, dù rằng vòng vèo
khuất lối. “
Truyện kết thúc với tâm trạng " Một vì sao đổi ngôi vạch sáng chéo vòm
trời. Vậy là có thêm một sinh linh nơi phàm trần được Đức Phật gọi theo.
Ông cứ muốn một mình, đứng mãi nơi sân chùa này với cảm giác hạnh ngộ
như vậy!...” của nhà sư
Dù tác giả Nguyễn Chu Nhạc ko phải xa lạ gì nhưng với Trúc Nguyệt, người
đọc ngỡ ngàng vì “ chạm” đến những phát hiện mới, truyện xen yếu tố tấm
linh dù rất nhẹ nhàng , những triết lý nhân sinh thoát tục . như cách
Đạo Tái dù bị Mơ cự tuyệt nhưng vẫn “tôn trọng tình cảm riêng tư, nên
hiểu nỗi lòng cô ta. Ở đời, chuyện quả kiếp nhân duyên là vậy.”
Trúc Nguyệt còn mang thể loại “văn trung hữu họa”,vì truyện đan xen
những phân đoạn tả cảnh khiến người đọc cảm nhận trước mắt mình là bức
danh họa thiên nhiên “Bên ngoài, cây cỏ ướt sương đêm, tuy hơi đất,
sương núi còn giăng mù , vòm trời thu xanh non buổi sớm đang dần nhuốm
hồng khi vầng nhật chồi lên ngang đầu núi, “
Trúc Nguyệt- truyện ngắn,chỉ là vậy, nhưng đủ khiến cho người đọc khi
gấp sách lại- à không, khi thoát đường link bâng khuâng quá đỗi, trên
đời này, có 1 tình yêu chung thủy như sư tổ Huyền Quang ? Hay vô tình
chứng minh câu thơ của - Guillaume Apollinaire “ mộng trùng lai ko hề có
trên đời”, có chăng, ta và người chỉ gặp lại nhau trong giấc mộng
Và..bốn câu thơ của sư Huyền Quang cứ văng vẳng bên tai
“Vằng vặc trăng mai ánh nước/
Hiu hiu gió trúc ngâm sênh/
Người hòa tươi tốt cảnh hòa lạ/
Mâu Thích Ca mà thú hữu tình”.
Trúc Nguyệt - Xin trân trọng giới thiệu cùng anh chị em bạn hữu nơi này,
đọc để bồi hồi, để bâng khuâng . nhất là tự khám phá thêm những điều
hay của Trúc Nguyệt mà người viết bài này chưa "phăng" tới
Link truyện
http://www.mvatoi.com/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét